Thứ Năm, 26 tháng 5, 2016
GIẤY KHEN CUỐI KỲ
Mình còn nhớ như in khi khoảng thời gian cuối tháng 5 năm 1991 ,tổng kết cuối năm lớp 1,buổi triều tất cả các khối cấp 1 được tập chung tại sân trường cùng nghe bài phát biểu của thầy cô và được mời các bạn có thành tích xuất sắc lên nhận phần thưởng,hồi đó phần thưởng chỉ vẻn vẹn cái giấy khen và không có quà nào khác,mình cũng được sướng tên trong danh sách các bạn nhận được giâý khen,trong lòng vui lắm.
Những năm đó phần thưởng mà ai nhận được nó ý nghĩa lắm không như bây giờ các con được nhiều sự động viên một cách kịp thời,đc bố mẹ mua những bộ đồ chơi mà con thích, gia đình nào khá giả thì đầu tư hẳn chuyến du lịch cũng là khuyến khích bản thân con.
Quay chở lại với tấm giấy khen của mình,chiều hôm đó mình mang về thấy bố mẹ đang bó rau ở giữa sân để mai đi chợ bán không ngần ngại trình bố mẹ luôn, bố mẹ chỉ tủm tỉm cười nhưng mình biết trong lòng bố mẹ cũng vui và không quên khuyến khích mình chăm chỉ học ,lại còn nhắc khéo là con được giấy khen, được học sinh giỏi thì khi học về giúp bố mẹ quét sân quét nhà , kể tư đó tôi biết quét sân khi mỗi buổi chiều học về.
Trẻ em bây giờ được sinh ra quả thật là sướng được gia đình chăm lo cho hết,điều dễ thấy là những trò bắn bi,đánh đáo,ống thụt ,pháo bùn là không còn thấy với trẻ bây giờ,mình còn nhớ khi mình học lớp 6,lúc bấy giơ bố mẹ mình chỉ tập chung có mấy sào ruộng mãi về sau mới nhận thầu thêm đất trồng lúa ,bố chanh thủ đi phụ hồ những lúc nông nhàn mẹ thì chăm mấy thước đất trồng rau phần để bán phần lấy rau nuôi lơn,khi những tháng giáp chạp bồ thóc cũng vơi,bếp giác chỉ đủ nấu cơm và đun cám trong một tuần đổ lại,lúc đó tôi cũng gần như lo phần cơm nước những lúc bố mẹ làm về dù muộn hay sớm nên cảm nhận cảnh nấu cơm khổ lắm những khi hết củi mà khi đó chủ yếu là rơm thôi.
E gái mình kém mình 2 tuổi lúc đó cũng phải chông e ,hai ae tranh thủ buổi trưa đi kiếm củi bờ rào,quét lá tre,rẫy cỏ tươi về phơi và điều đặc biệt là không có khóm hay bụi tre nào quanh làng mà ae mình không có mặt, thậm trí ra tận phía sau trường đe nhặt giấy vụn nhặt thước kẻ gỗ bị gãy ,tất cả những thứ gì có thể làm củi là ae mình tha về hết,cứ những ngày đó tiếp diễn cho đến khi bố mẹ mình mua được cái bếp than và nhận thầu thêm đất cũng kể từ đó công việc kiếm củi lo bếp núc cũng nhàn nhã hơn và có nhiều thời gian để làm giúp bố mẹ việc khác.
Những chia sẻ trên mình nghĩ là cũng rất nỗi bình thường bởi lẽ chúng ta đc sinh ra từ gđ nhà nông,và cũng còn nhiều bạn còn nhiều nỗi vất vả cực nhọc hơn thế nữa.sẽ còn nhiều vô số những kỉ niệm đẹp chưa nói hết.
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét